Sương thu hiu hắt đêm trường...Cô đơn hiu quạnh còn thương một người..Thắm từng giọt lệ trên môi,...Nghe sao cay đắng người ơi sao đành...Biết ngày tháng có qua nhanh...Cho anh quên hết tình xanh năm nào...Hay còn đọng mãi người trao,...Yêu em muôn kiếp bên nhau trọn đời...Câu thơ trót lưỡi đầu môi...Giờ người quên hết lời nào em trao...Em hỏi anh thế nào là yêu nhỉ ?...Anh trả lời là nhung nhớ vây quanh...Em hỏi anh nhung nhớ từ đâu thành ?...Anh khẻ bảo từ lời thơ và người chưa biết mặt...Em hỏi anh vậy có là sự thật ?...Anh trả lời cảm xúc chứng thực rồi...Và bảo em sao cứ hỏi lôi thôi...Em trả lời vì em không xứng đáng...Trong anh có hạt bụi rơi...Thắm cay vào mắt lệ vơi tháng ngày...Từng đêm giấc ngũ tuông dài...Lâng dài trên má biết ai hiểu lòng...Cô dơn vẫn mãi chờ trông...rằng em quay gót tình nồng năm xưa...Nhưng giờ nói mấy cũng thừa...Người ta giờ đã tình vừa ấm êm..Thật lòng anh chúc em thêm...Vuông tròn giấc mộng mọi điều em vui.